Tôi chỉ muốn gỡ ra khỏi chuyện này càng nhanh càng tốt. Nhưng những năm im lìm dần trôi qua đem lại cho tôi nhiều bài học thực tế. Rồi lại ngồi trên ghế đá viết tiếp.
Nhưng mà tôi ươm mầm. Chân lí nằm ở chính biên giới giao thoa giữa khoảng dục và không dục nên thật khó tìm. Nó kể về các lao động khác, đời sống khác để con người có thể diện kiến nhiều tình huống sống, nhiều bộ mặt đời sống, nhiều góc độ tưởng tượng hơn.
Nếu họ chưa đạt đến tầm cao, chả nhẽ cứ bỏ mặc họ mà đi một mình. Đó là thời gian mà tôi muốn làm một cái gì đó nhưng không biết mình phải làm gì. - Ông còn lo xa hơn tôi.
Cát là tâm luân lưu giữa hai khoảng đó. Thế là vô số bịch nylông nước được ném xuống tầng dưới. Cuộc đời của bác làm rất nhiều cho người khác nhưng biết đâu những công việc ấy lại bù trừ hết cho nhau.
Thử hòa vào họ, hiểu họ, phê phán cũng như cảm thông với họ. Mà muốn vào có phải dễ đâu, phải có người quen giới thiệu. Chưa đến tuổi để vô vi vô vị.
Dù trong bạn, trong họ, đều có những bế tắc ít khi nói ra. Nhưng tuỳ cách xử lí mà khối tích tụ ấy tiêu hao đi hay không. Mẹ kéo tóc bạn một lúc không ăn thua, đành sang phòng bên nghỉ trưa.
Bạn tự hỏi không biết đến bao giờ hay không bao giờ bác (cũng như những người đặt gánh nặng gia đình lớn lao lên mình và giải quyết một cách dứt khoát, thậm chí, tả khuynh và độc đoán) cảm nhận được dòng suy nghĩ ấy. Nó phiêu lưu trên khuôn mặt nàng và sẽ sàng dừng lại ngay trên bờ môi. Tôi hơi chờn sự thân quen hoặc để lại ấn tượng.
Mặc dù những cơn đau càng ngày càng ra sức ngăn cản chúng. Có ai mất xe lại thế không. Tạo hóa thật tốt cho con người bộ óc.
Cảm thấy tốt hơn nhiều lần so với đi châm cứu hay bấm huyệt, xoa bóp. Thôi, bác đừng xuống. - Ông còn lo xa hơn tôi.
Không hẳn vì đó là cảm giác của kẻ cô đơn ít tiếp xúc. Để không đọc với chỉ sự chăm chăm so sánh bạn hay những nhân vật trong truyện với nhân vật ngoài đời để gật gù, cay cú, lợi dụng trả đũa hay kết tội. Nó chứa đựng nhiều trạng thái, giai đoạn, nhiều cuộc đấu tranh đủ loại.